Thủ đô Bắc Kinh với ngàn năm văn hiến với lịch sử và văn hóa lâu đời, đương nhiên có vô số danh lam thắng cảnh. Ví dụ, một số công trình quen thuộc bao gồm Tử Cấm Thành, Cung điện Mùa hè, Công viên Thiên Đàn, Địa Đàn, Nhật Đàn, Công viên Nguyệt Đàn, Tiên Nông Đàn, quảng trường Thiên An Môn, Vạn Lý Trường Thành, lăng mộ triều đại nhà Minh, v.v.
Những tòa nhà độc đáo mang tính biểu tượng của các triều đại trước đây cũng đã trở thành di sản văn hóa vật chất vô cùng quý giá của tổ tiên để lại cho muôn đời sau, địa vị của họ trong lòng nhân dân vẫn không thể lay chuyển, có tầm ảnh hưởng phi thường trong nước và toàn thế giới!
Với bài viết dưới đây, các bạn hãy cùng theo chân Du học Trung Quốc Riba dạo quanh một vòng thủ đô Bắc Kinh để khám phá những nét đặc sắc nơi đây nhé!
Cố cung là quần thể cung điện cổ lớn nhất và được bảo tồn nguyên vẹn nét cổ kính nhất trên thế giới hiện nay, nằm ở phía Bắc của quảng trường Thiên An Môn và trước đây được gọi là Tử Cấm Thành. Được xây dựng vào năm Vĩnh Lạc thứ 18 của triều đại nhà Minh, đây là hoàng cung của triều đại nhà Minh và nhà Thanh, có tổng cộng 24 vị hoàng đế sống và xử lý các công việc của chính phủ ở đây.
Cùng với cung điện Versailles của Pháp, cung điện Buckingham của Anh, nhà Trắng của Mỹ và điện Kremlin của Nga, đây còn được mệnh danh là năm cung điện lớn nhất thế giới. Toàn bộ công trình của Tử Cấm Thành được chia làm hai phần "Tiền triều" và "Nội cung", có tường thành bao quanh và sông Tống Tử bao quanh, bốn góc thành có tháp pháo, mỗi bên có cổng, lối vào chính.
Năm 2014, Cố cung đã thành lập một cơ sở để kế thừa các kỹ thuật xây dựng và sửa chữa cổ xưa và khôi phục một phần chức năng của các phòng.
Tiền thân của Cung điện Mùa Hè là vườn Thanh Y, nằm ở ngoại ô phía Tây Bắc Kinh, cách thành phố 15 cây số, có diện tích khoảng 290 ha, liền kề với Cung điện Mùa Hè cũ.
Cung điện Mùa Hè là cung điện hoàng gia còn tồn tại hoàn chỉnh nhất ở Trung Quốc, được mệnh danh là "Bảo tàng Vườn Hoàng gia" và là một điểm tham quan nổi tiếng ở Bắc Kinh. Cung điện mùa hè được Càn Long cho xây dựng vào năm Càn Long thứ mười lăm (1750 sau Công nguyên) với 4,48 triệu bạc để tôn vinh mẹ của mình.
Tất cả các danh lam thắng cảnh ở Trung Quốc đều dựa trên Hồ Tây Hàng Châu, là một vườn cảnh quy mô lớn được xây dựng theo kỹ thuật thiết kế của các khu vườn Giang Nam. Vào năm Hàn Phong thứ 10 (1860 SCN), vườn Thanh Y bị quân Anh và Pháp thiêu rụi. Nó được xây dựng lại vào năm Quảng Hưng thứ 14 (1888 SCN) và đổi tên thành Cung điện Mùa Hè.
Vào năm Quang Hưng thứ hai mươi sáu (sau Công nguyên 1900), Cung điện Mùa Hè bị phá hủy bởi "Lực lượng đồng minh tám điện" và các kho báu bị cướp phá. Sau khi nhà Thanh sụp đổ, Cung điện Mùa Hè lại bị phá hủy trong cuộc cận chiến của các lãnh chúa và sự cai trị của Quốc dân đảng.
Năm 1961, Cung điện Mùa hè được công bố là đơn vị bảo vệ di tích văn hóa trọng điểm đợt đầu tiên của quốc gia, và được đưa vào “Danh sách di sản thế giới” vào tháng 11/1998. Ngày 8 tháng 5 năm 2007, Cung điện Mùa Hè đã được Tổng cục Du lịch phê duyệt là điểm du lịch 5A cấp quốc gia.
Công viên Thiên Đàn là di sản văn hóa thế giới, điểm du lịch 5A quốc gia, đơn vị bảo vệ di tích văn hóa trọng điểm quốc gia. Cách trung tâm thành phố 3 km và nằm về phía Đông Nam của Chính Dương môn ở Bắc Kinh, đây là bàn thờ dành riêng cho các hoàng đế của triều đại nhà Minh và nhà Thanh để cúng trời, cầu mưa, cầu mùa màng bội thu, là quần thể thờ trời cổ đại lớn nhất và hoàn hảo nhất trên thế giới. Nó được chính thức mở cửa như một công viên vào năm 1918.
Địa Đàn hay còn gọi là Trạch Đàn là bàn thờ lớn thứ hai trong số 5 bàn thờ của cố đô Bắc Kinh. Được thành lập vào năm Gia Kinh thứ 9 của triều đại nhà Minh (năm 1530 sau Công nguyên), đây là nơi mà các hoàng đế của triều đại nhà Minh và nhà Thanh đã dâng lễ cho "Thiên hoàng", đây cũng là bàn thờ lớn nhất còn sót lại ở Trung Quốc.
Tổng diện tích của gian thờ là 37,4 ha, hình vuông, toàn bộ công trình được thiết kế theo truyền thống cổ xưa của Trung Quốc và các truyền thuyết biểu tượng như “bầu trời tròn”, “trời xanh và vàng”, “trời Bắc”, “rồng và phượng” và “vũ trụ”. Tại đây có các công trình kiến trúc cổ như bàn thờ Trạch Đàn, nhà hoàng đế, gian tế vật, Trai cung và thần khố.
Nhật Đàn còn được gọi là Triều Nhật Đàn, nằm ở phía Đông Nam bên ngoài Triều Dương môn ở Bắc Kinh. Đây là nơi mà các hoàng đế của triều đại nhà Minh và nhà Thanh thờ thần "mặt trời" của Đại Minh. Năm 1951, chính quyền nhân dân thành phố Bắc Kinh quyết định mở rộng Nhật Đàn và mở nó thành một công viên.
Năm nay, Công viên Nhật Đàn đã bổ sung một phần cơ sở hạ tầng, xây dựng lại lăng mộ và phòng tưởng niệm liệt sĩ Mã Tuấn, đồng thời xây dựng một trung tâm giải trí. Khu vườn nhiều cây cối, đường đi gọn gàng, phong cảnh đơn sơ tao nhã, yên tĩnh, là nơi tốt để tu thân.
Công viên Nguyệt Đàn nằm ở phía Tây của đường Nam Lễ Sĩ phía Tây thành phố Bắc Kinh. Nguyệt Đàn trước đây được gọi là "Tịch Nguyệt Đàn", là một trong năm bàn thờ ở Bắc Kinh, được xây dựng vào năm Gia Kinh thứ 9 của triều đại nhà Minh (1530 sau Công nguyên), là nơi các hoàng đế của triều đại nhà Minh và nhà Thanh tỏ lòng tôn kính với thần đêm (mặt trăng) và các vị thần trên trời.
Các công trình kiến trúc cổ như Tháp chuông, Thiên Môn, Thần Khố được bảo tồn tốt và là đơn vị bảo vệ di tích văn hóa của Bắc Kinh.
Đền Mặt Trăng được mở cửa với tên gọi Công viên Nguyệt Đàn vào năm 1955; Tháp Truyền hình được xây dựng trong công viên vào năm 1969; thư viện Thiên Hương, Lãm Nguyệt đình, Sảng Tâm đình và Thường Nga Bôn Nguyệt Điêu Tố đình được xây dựng ở ngoài đàn vào năm 1983; vào năm 1987 Nguyệt Đàn được xây thêm tượng lão nhân và bia tượng. Công viên Nguyệt Đàn có diện tích 8,12 ha và được chia thành hai phần: phía Bắc và phía Nam.
Tiên Nông thời cổ xưa được gọi là Đế Xã và Vương Xã, và được gọi là Tiên Nông trong thời nhà Hán. Trong thời nhà Ngụy, Tiên Nông là một trong sáu vị thần quốc gia (Phong Bá, Vũ Sư, Linh Tinh, Tiên Nông, Xã và Tắc là sáu vị thần quốc gia).
Mượn trời để thờ Thần Nông, đó là Đế Xã trước nhà Đường. Cho đến nay, dâng lễ lên Tiên Nông chính thức được coi là một hệ thống nghi lễ trong xã hội phong kiến, mỗi mùa xuân, hoàng đế đích thân dẫn các văn võ bá quan đến bàn thờ Tiên Nông.
Quảng trường Thiên An Môn nằm ở trung tâm của Bắc Kinh, ở cuối phía nam của Tử Cấm Thành, đối diện với Đại lộ Trường An từ Quảng trường Thiên An Môn, là cổng chính của Hoàng thành Bắc Kinh trong thời nhà Minh và nhà Thanh.
Người thiết kế là Khoái Tường, một nhà xây dựng bậc thầy thời nhà Minh. Quảng trường Thiên An Môn được xây dựng vào năm Vĩnh Lạc thứ 15 của triều đại nhà Minh (năm 1417 sau Công nguyên), ban đầu nó có tên là "Thừa Thiên Môn", nghĩa là "Thừa Thiên Khải Vận" và "Thụ Mệnh Vu Thiên", là cổng chính của Tử Cấm Thành.
Vào năm Thuận Chi thứ tám của triều đại nhà Thanh (năm 1651 sau Công Nguyên), nó được đổi tên thành Quảng trường Thiên An Môn. Nó không chỉ chứa đựng ý định của hoàng đế là thay mặt trời thi hành quyền lực, được cho là ý chí tối cao của thiên hạ; nó còn hàm chứa ý nghĩa “nội ngoại hòa thuận, hòa bình ổn định lâu dài”.
Ngày 10 tháng 10 năm 1925, Bảo tàng Cung điện Quốc gia được thành lập và Quảng trường Thiên An Môn được mở cửa cho công chúng tham quan. Vào ngày 1 tháng 10 năm 1949, lễ thành lập nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa được tổ chức tại đây, nó cũng được thiết kế thành hoa văn của quốc huy và trở thành một trong những biểu tượng của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.
Năm 1961, Quốc vụ viện công bố Quảng trường Thiên An Môn là một trong những đơn vị bảo vệ di tích văn hóa trọng điểm đợt đầu tiên của quốc gia. Quảng trường Thiên An Môn với bề dày lịch sử hơn 500 năm mang đậm nét văn minh Trung Hoa cổ đại và hiện đại, đồng thời là biểu tượng của Tân Trung Hoa và đã trở thành địa điểm mà người Trung Quốc khao khát đặt chân đến.
Vạn Lý Trường Thành trải dài hàng ngàn dặm từ đông sang tây. Người ta đã liên tục xây dựng trong hơn hai ngàn năm từ thời cổ đại. Bởi leo núi càng hiếm thấy vách đá cheo leo, càng khó xây dựng. Vẻ ngoài hùng vĩ, giá trị thẩm mỹ, chức năng phòng thủ và chiến lược quân sự ẩn chứa trong nó là điều hiếm có trong di sản văn hóa thế giới.
Đó là một kỳ tích vĩ đại của thế giới, được nhân dân các nước vô cùng ngưỡng mộ và khâm phục. Có câu nói nổi tiếng rằng “bất đáo Trường Thành phi hảo hán” (chưa đặt chân đến Trường Thành chưa phải là bậc bảo hán).
Xem thêm: Vạn Lý Trường Thành Trung Quốc - 13 quan ải
Lăng mộ nhà Minh là lăng mộ của các Hoàng đế nhà Minh của Trung Quốc, nằm ở Thiên Thọ Sơn dưới chân Yến Sơn thuộc quận Trường Bình, ngoại ô phía tây bắc Bắc Kinh. Từ tháng 5 năm Vĩnh Lạc thứ 7 (1409 sau Công nguyên), Trường Lăng đã được xây dựng ở đây, và cho đến khi vị hoàng đế cuối cùng là Sùng Trinh của nhà Minh được chôn cất tại Tư Lăng Chỉ. Mộ 13 hoàng đế, 22 hoàng hậu, hai hoàng tử, hơn 30 thê thiếp và hai thái giám đã được chôn cất tại nơi này.
Bắc Kinh vừa là thủ đô cũng vừa là thành phố phát triển bậc nhất của Trung Quốc. Vì vậy nơi đây không chỉ sở hữu những di tích lịch sử kể trên mà còn mang nét đẹp hiện đại sầm uất. Nếu có dịp bạn hãy đến Bắc Kinh du lịch để thấy được hết vẻ đẹp pha lẫn giữa cổ xưa và hiện đại của nơi này nhé.