TRÊN CON ĐƯỜNG VƯƠN TỚI ƯỚC MƠ

Post Thumbnail
Nguyễn Thuỳ Trang

Bầu trời kia có ngày trong xanh, ngập nắng, cũng có ngày mây giăng ảm đạm, tối tăm. Cuộc đời cũng vậy, có lúc tươi sáng, rực rỡ, cũng có lúc chìm trong bể sương mù mà mất đi phương hướng. Nếu như, trong những bộ phim thanh xuân vườn trường, vào khoảnh khắc tối tăm ấy sẽ có một người bạn xuất hiện, như nguồn hào quang rực rỡ, soi sáng bạn, đưa bạn thoát ra khỏi cái vòng bí bách ấy. Nhưng với tôi, tia sáng đưa tôi thoát khỏi màn sương mù dày đặc kia chính là con đường du học.

Tôi và những tháng ngày mắc kẹt trong màn sương mơ hồ và vô nghĩa.

Tôi đã đỗ vào ngôi trường THPT mà mình hằng mong muốn, bước qua cánh cổng trường “cao vợi” với một số điểm khá ổn. Thế nhưng sau khi tên được đề trong bảng danh sách học sinh của trường cũng là lúc tôi tự đẩy bản thân vào màn sương mù dày đặc.

Thầy cô vẫn luôn nhắc nhở chúng tôi rằng: “Các em không được ngủ quên trên niềm vui mà gác lại nghĩa vụ học tập của mình. Nếu các em cứ mải chơi như vậy thì sau này muốn thay đổi cũng rất khó.”. Thầy, cô nói đúng. Tôi đã để bản thân chìm đắm trong niềm vui sướng mà quên đi nhiệm vụ quan trọng nhất, chưa một lần nào tôi nghiêm túc suy nghĩ đến lời răn dạy ấy.

Tôi của những ngày đó chỉ quanh quẩn với những bộ phim truyền hình, những câu chuyện ngôn tình, ngày ngày “dạo chơi” trên mạng xã hội hàng tiếng đồng hồ một cách vô ích,… Tôi có thể thức đến 2-3 giờ sáng chỉ để cày nốt một bộ phim còn dang dở, nhưng lại chẳng đủ kiên nhẫn để học 2-3 tiếng vì bản thân. Để rồi khi nhìn thấy những thành công của người khác thì chỉ biết than vãn rồi lại trượt dài trong lười biếng.

Có lẽ mỗi một người đều có một loại ánh sáng riêng biệt, nhưng chẳng biết từ bao giờ ánh sáng trong mắt tôi vụt tắt. Tôi trở nên mờ mịt, chẳng còn một điểm khác biệt, khi đứng trong biển người liền bị che khuất bởi những hoài bão tươi đẹp của họ. Không chỉ trở nên kém cỏi hơn so với người khác mà tôi còn thụt lùi so với chính bản thân mình trước kia.

Trong khoảng thời gian đó, nhờ sự đốc thúc của GVCN mà điểm số của tôi đã không rơi rớt quá nhiều. Thế nhưng bản thân tôi chưa từng thay đổi. Những “thú vui” kia như màn sương mù vây kín chẳng thấy lối ra, không, là tôi chẳng hề chủ động bước ra khỏi đó.

Một sự tình cờ nhưng lại tạo nên yếu tố thúc đẩy, làm thay đổi cả một con người.

Tôi không bước đi nhưng thời gian thì vẫn chuyển động, chẳng mấy chốc chúng tôi đã phải đối mặt với việc phân ban, nghề nghiệp tương lai v.v… Nhưng chính lúc ấy tôi bỗng nhận ra chính tôi cũng không biết bản thân thích gì, giỏi gì, rồi chẳng suy nghĩ nhiều mà chọn tiếng Trung, bởi một lí do đơn giản: tôi rất hâm mộ một thần tượng Trung Quốc.

Tôi bắt đầu bập bẹ tự học tiếng Trung. Ban đầu chỉ là học thử nhưng càng học lại càng thêm yêu thích thứ ngôn ngữ này. Và đến tận hiện tại tình cảm đó chỉ tăng chứ chưa bao giờ giảm. Cũng trong quá trình tìm hiểu về tiếng Trung, tôi tình cờ biết đến chị Hà Kiara và vlog về Kí túc xá đại học Nam Kinh. Từ đây một hạt giống về con đường du học nảy nở trong tôi.

Ấn tượng đầu tiên của tôi với các trường đại học bên ấy là “đẹp”. Nghe thật đơn giản và ngây ngô. Tôi không nhịn được mà tìm hiểu thêm những trường học khác, cái hạt giống vừa nảy mầm kia cũng dần bám rễ trong tôi. Ước mơ của tôi là đi du học, là được bước chân đến Trung Quốc, muốn tiếp xúc được tiếp xúc với nền văn hóa mới lạ, tìm hiểu một cách đầy đủ và toàn diện nhất về thứ ngôn ngữ mà tôi yêu thích.

Tuy nhiên tài chính cũng là một vấn đề. Gia đình tôi ở mức khấm khá nhưng cũng chẳng đủ khả năng để chu cấp cho tôi đi du học. Song, tôi không chịu chấp nhận điều đó. Tôi đã tìm thấy ước mơ, đương nhiên sẽ không vì điều gì mà dễ dàng từ bỏ nó. Lại một lần nữa, tôi tìm đến kênh Youtube của chị Hà, và xem được video “Vì sao tôi lại du học Trung Quốc” của chị.

Phải nói chị Hà đã đem đến cho tôi rất nhiều sự thay đổi tích cực, đặc biệt là thông tin về Học bổng Trung Quốc. Có lẽ chính nguồn năng lượng tích cực cũng như nhiệt trẻ của chị đã trao cho tôi thêm nhiều niềm tin , giúp tôi có thêm tự tin để tiếp tục cố gắng theo đuổi đam mê của mình

Ước mơ du học và học bổng đã thay đổi tôi ra sao.

Tôi lựa chọn Học bổng Chính phủ Trung Quốc (học bổng CSC) để làm mục tiêu phấn đấu. Bởi đây loại học bổng này là loại có mức hỗ trợ tốt nhất, giúp cho gia đình không bị đè nặng bởi ước mơ của tôi.
Đương nhiên, một loại học bổng như vậy cũng có những yêu cầu không hề thấp. Và đó cũng là động lực thúc đẩy tôi thay đổi từng ngày.

Tôi nghiêm túc hơn với việc học tiếng. Tôi đã tự học một khoảng thời gian khá dài, nhưng vì không có một lộ trình đúng đắn mà cứ quẩn quanh tại vạch xuất phát. Vậy nên tôi quyết định đi học tại trung tâm. Sau khi học tôi mới nhận ra có rất nhiều kiến thức mà tôi đã học sai, hiểu sai.

Từ những gì mình đã trải qua, tôi có một lời khuyên nho nhỏ tới những bạn học vừa bắt đầu tiếng Trung: Nếu có điều kiện các bạn nên học tại các trung tâm, lớp dạy tiếng Trung bài bản. Bởi dù đi bất cứ đâu đều cần một lộ trình rõ ràng, nếu bạn có niềm quyết tâm và xác định được đúng đắn bước đường mình đi thì đó là điều vô cùng tốt. Nhưng nếu không thì bạn rất có thể sẽ quẩn quanh một cách vô ích, hoặc điều buồn hơn nữa là đi sai hướng.

Tiếp đó là GPA, tôi đã nghiêm túc nhìn nhận lại mình, thấy được những sai lầm trước đây, cố gắng khắc phục và cải thiện hơn điểm số. Lần đầu tiên tôi ngồi vào bàn học và bắt đầu cho bộ não hoạt động sau hơn 1 năm chỉ toàn chơi bời. Thú thật điều đó đối thực sự rất khó, nhưng tôi cũng đã dần dần vượt qua được sự lười biếng của bản thân.

Đó là cả một quá trình dài, đầy thử thách mà khi nhìn lại, tôi vẫn thầm cảm ơn chính mình vì đã thay đổi, đã biết buông bỏ những “niềm vui” kia. Kết quả là GPA của tôi đã tăng lên 0.2, một con số tuy nhỏ nhưng cũng đã đánh dấu sự nỗ lực của tôi vì ước mơ phía trước.

Đặc biệt, mục tiêu apply học bổng cũng mang tới cho tôi một khái niệm mới mẻ khác: “hoạt động ngoại khóa”. Chắc rằng ai trong chúng ta cũng biết hoạt động ngoại khóa sẽ làm đẹp thêm khá nhiều cho hồ sơ du học. Chính vì vậy tôi bắt đầu tìm hiểu và tham gia những hoạt động khác ngoài việc học.

Cũng từ đây, trong tôi xuất hiện rất nhiều thay đổi. Giống như một chú ếch bước ra khỏi cái miệng giếng, thế giới bên ngoài làm tôi choáng ngợp, cũng khiến tôi mở mang được rất nhiều. Đôi mắt tôi từ thời khắc ấy đã được nhìn ra xa hơn, không còn chỉ quẩn quanh trong lớp học, trong ngôi làng nhỏ. Tôi tham gia vào một số hội nhóm, kết giao được thêm kha khá bạn bè, thấy được những người tài giỏi vẫn đang không ngừng nỗ lực,…

Nhờ vậy mà tôi đã thay đổi rất nhiều, trở nên mạnh dạn hơn, biết tận dụng những cơ hội đến với mình, thực tế hơn với năng lực bản thân cũng như trong cuộc sống.

Trên hành trình này, tôi không đơn độc.

Thật may mắn bởi tôi nhận được sự ủng hộ từ tất cả những người xung quanh. Tôi có một gia đình luôn ủng hộ cho những lựa chọn của tôi. Tất nhiên, ban đầu bố mẹ tôi còn rất lưỡng lự, song cũng là xuất phát từ sự lo lắng cho tôi. Sau một quá trình thuyết phục, cuối cùng tôi cũng nhận được sự đồng ý từ gia đình.

Vậy nên gửi tới những bạn đang vì không nhận được sự chấp thuận của gia đình mà nản chí: Hãy cứ mạnh mẽ lên, tôi tin chắc rằng ước mơ của bạn sẽ chiến thắng mọi thử thách. Tôi còn có những người bạn thân thiết luôn đồng hành, chia sẻ mọi vui buồn: nhận được sự ủng hộ cùng những lời khuyên chân thành từ người cô giáo thân thiết đang giảng dạy tôi.

Cảm ơn tất cả mọi người đã luôn ủng hộ mọi lựa chọn, chưa bao giờ hoài nghi về ước mơ của tôi! Đó chính là động lực để tôi tiếp tục vượt qua mọi rảo cản trên con đường này.

Tương lai đang đến…..

Tôi hiện tại đang là một học sinh 12, đã đi đến chặng đường cuối cùng của những năm tháng cấp 3 tươi đẹp, vừa tiếc nuối vừa hi vọng. Việc cân bằng giữa học tập và hoạt động ngoại khóa khiến tôi trở nên bận rộn hơn, nhưng lại chính là trạng thái mà tôi thích.

Điều tuyệt vời nhất trong những năm tháng của tuổi trẻ là được làm điều mình muốn, nỗ lực hết mình vì ước mơ. Tương lai vốn không thể đoán trước, tôi cũng không thể chắn chắn rằng bản thân có thể chạm tay đến học bổng danh giá ấy hay không.

Nhưng tất cả những gì tôi đang làm, những hành trang mà tôi đang chuẩn bị đều là trải nghiệm vô cùng bổ ích, giúp tôi thay đổi và hoàn thiện bản thân. Sau này thất bại hay thành công, thì tôi của hiện tại cũng đang cố gắng hết sức để vươn tới ước mơ, trở thành một phiên bản hoàn hảo nhất của chính tôi!